Nhân dân Mĩ Latinh đã nổi dậy đâu tranh, sôi nổi nhất vào những thập niên cuối thế kỉ XVIII, khi cuộc Chiến tranh giành độc lập của các thuộc địa Anh ở Bắc Mĩ giành dược thắng lợi.
Năm 1780, người Inđian ở Pêru khởi nghĩa, đởi phục hổi quốc gia của người Inca. Cuộc đấu tranh kéo dài trong 2 năm (1780 – 1782), quân đội Tây Ban Nha hết sức vất vả mới đàn áp được nghĩa quân và giết chết gần 8 van ncurti
Năm 1781, cuộc khởi nghĩa nổ ra ở Tấn Granađa nhằm chống việc chính quyển tăng thuế. Quân khởi nghĩa tiến sát thủ đô Bôzôta, chính quyền phải tuyên bố giảm thuế. Song cuộc khởi nghĩa bị đàn áp. Năm 1797, nhân dân Kôrô ồ Vênêxuêla đấu tranh chống ách thống trị của Tây Ban Nha và bị dìm trong biển máu.
Một trong những cuộc đấu tranh nổi bật nhất là cuộc cách mạng của những người nô lệ ở Haiti. Lúc đầu, Haiti là thuộc địa của Tây Ban Nha, sau chuyển sang thực dân Pháp. Dân bản địa là người Anhđiêng, dưới sự thống trị của thực dân, họ bị tiêu diệt nhânh chóng và thay vào đó là những IÌÔ lệ da đen từ châu Phi đưa sang. Đến cuối thế kỉ XVIII, ở Haiti có khoảng nửa triệu người nô lệ da đen và người lai đen – trắng (gọi là người Mulat). Trên đảo có khoảng 4-5 nghìn người thuộc gia đinh các chủ đồn điền, sống trên sức lao động của nô lệ da đen và người lai. Ngoài ra cởn có một ít chủ các trang trại nhỏ, thợ thủ công, công nhân da trắng.
Cuộc cách mạng bắt đầu từ mùa thu 1791 khi nô lệ nổi dậy đốt phá đồn điền. Dân nghèo da trắng cũng đứng trong hàng ngũ nghĩa quân, với hơnngười da đen. Lãnh đạo cuộc khởi nghĩa là Tutxên Luvectua, xuất thấn trong gia đình nô lệ và bản thấn ông cũng là nô lệ. Ông đã nêu khẩu hiệu chiến đấu “Chiến thắng hay chết – chết hay tự do!”.
Tutxên tuyên bố giải phóng nô lộ, tịch thu ruộng đất của chủ đồn điền chia cho nô lệ. Năm 1801, đội quân 20 nghìn người do Napôlêông Bônapác phái sang Haiti, đàn áp cuộc khởi nghĩa, lùng bắt Tutxên đưa về Pháp; ông đã chết trong tù. Nghĩa quân tiếp tục đánh bại quân xâm lược Pháp. Năm 1804, Haiti tuyên bố độc lập và thành lập nước cộng hoà da đen đầu tiên ở Mĩ Latinh.
Cuối thế kỉ xvm, nhân dân Braxin cũng nổi dậy đấu tranh chống thực dân Bồ Đào Nha, do một tổ chức yêu nước lãnh đạo, đứng dầu là Xavơriê, nhằm xoá bỏ chế độ nô lệ và thành lập nước Cộng hoà. Cuộc đấu tranh đà thất bại.