Ông là một trong những lãnh tụ, người cổ vũ và là nhà tư tưởng lớn nhất của cuộc đấu tranh giành độc lập của các thuộc địa Tây Ban Nha ở châu Mĩ. Trong suốt cuộc chiến tranh (1810 – 1826), Bôliva không ngừng nhắc đi nhắc lại: “Điều mong ước của chúng ta là sự thống nhất của Nam Mĩ”. Trong đại hội ở Agostura, khi mà toàn bộ lãnh thổ được giải phóng của Venezuela mới chỉ đóng khung trong một “khoanh đất” nhỏ, Bôliva sẽ tiến tới vùng Potosí huyền thoại ở đất nước Pêru xa xôi.
Và ông đã tiến tới sau khi kêu gọi các dân tộc vùng lên, đấu tranh giải phóng và biến tình đoàn kết thành vũ khí sắc bén chống quân thù. Kết quả là Bôliva đã kiểm soát một vùng lãnh thổ rộng lớn từ cửa sông Orenoco đến biên giới Áchentina. Thuộc địa cuối cùng do quân đội Bôliva giải phóng được người dân ở đó đặt tên là nước Cộng hoà Bolivia để ghi nhớ công ơn của “Người giải phóng”. Ông đã được tặng danh hiệu cao quý đó ngay khi còn sống.
Ximôn Bôliva là người yêu nưóc nhiệt thành của châu Mĩ nhưng đồng thời là một người theo chủ nghĩa quốc tế. Những người tình nguyên từ nhiều nước gồm hơn 5.000 binh lính và sĩ quan đã chiến đấu dưới ngọn cờ của ông. Trong số đó có cả những người Nga tình nguyện đã để lại niềm vinh quang đời đời trong nhiều trận chiến đấu. Mặc dù Bôliva chiến đấu chống lại chế độ thuộc địa Tây Ban Nha, ông rất kính trọng nhân dân Tây Ban Nha.
Những người lãnh đạo phong trào giải phóng không những phải giải quyết các vấn đề chính trị phức tạp mà còn phải giải quyết vấn đề xã hội. Đầu họ không ngờ rằng những vấn đề xã hội đó lại gay gắt đến như vậy. Vấn đề nô lệ da đen, vấn đề ruộng đất, mối quan hệ với giáo hội (giới tu sĩ người Tây Ban Nha), cơ cấu nhà nước của các thuộc địa cũ, việc thành lập những đội quân giải phóng… rất nhiều vấn đề làm những người tham gia cuộc đấu tranh giải phóng phải quan tâm.
Ximôn Bôliva là một chính khách và là nhà hoạt động quân sự có chí hướng, bền bỉ vượt mọi khó khăn. Những thất bại đã tôi luyện ông, ông phấn tích những thất bại đó, rút ra những kết luận, cố gắng không gặp lại những sai lầm đã mắc phải, tiếp tục chiến đấu với một niềm tin tuyệt đối là những người yêu nước nhất định sẽ chiến thắng và giành được độc lập.
Trong những trận chiến đấu dai dẳng và ác liệt với quân đội Tây Ban Nha, Bôliva đã liên tiếp giành thắng lợi, hoàn thành chuyến vượt núi (Anđét) lịch sử, giải phóng Bôgôta và sau đó là Caracat. Dưới sự lãnh đạo của ông, Venezuela và Nueva Grenada hợp nhất thành nước Cộng hoà thống nhất Đại Columbia. Nước Êcuador được quân đội Bôliva giải phóng sau đó cũng gia nhập Đại Columbia. Như vậy dưới sự lãnh đạo của Bôliva, cho đến năm 1824 năm nước khu vực Mĩ Latinh đã được giải phóng và giành độc lập đó là Venezuela, Colombia, Ecuador, Peru và Bôlivia…
Tấm gương của các chiến sĩ ưu tú thời quá khứ của Ximôn Bôliva, của các bạn chiến đấu của ông, của tất cả những ai đã và đang chiến đấu anh dũng vì hạnh phúc của nhândân, đã cổ vũ các lực lượng yêu nước ở các nước châu Mĩ Latinh vùng lên lật đổ các chế độ đẫm máu Batista ở Cuba và Xômôxa ởNicaragoa. Tên tuổi của những người anh hùng đó đã vượt ra xa khỏi ranh giới của châu Mĩ Latinh, họ là những vĩ nhân nổi tiếng và được kính trọng trên khắp thế giới.