Năm 1819, Bôliva quyết định hành quân từ Vônôxucla, qua các dãy núi tuyết, sang giúp Tản Granađa đấu tranh giải phóng khỏi ách thống trị Tây Ban Nha. Đội quân 1200 chiến sĩ với 800 con người đã vượt qua nhiều khókhăn về thời tiét (mưa lớn, mây mù, tuyết dày đặc) về địa hình (núi cao sông sâu, thứ dữ). Bôliva đã nêu gương chiến đấu dũng cảm chở đội giải phóng.
Các chiến sĩ cùng nhândân địa phương đã đánh thắng quan xâm lược Tây Ban Nha. TấnGranada thống nhất với Vênêxuêla và thành lập nước Cộng hoà Đại Côlômbia, gồm có Vênêxuêla, TấnGranđa và tỉnh Kitô (Ecuađo ngày nay). Như vậy toàn bộ lãnh thổ Côlômbia được giải phóng khỏi ách thống trị của Tây Ban Nha. Bôlivia được cử làm tổng thống.
Bôliva tuyên bố xoá bỏ chế độ nộ lệ với người da đen, thủ tiêu chế độ cống nạp đối với người Indian, hoàn thành bản dự thảo luật về tịch thu ruộng đất của đại địa chủ (song chưa thực hiện được), về cuối đời, Bôliva tỏ ra dao động trước sự tấn công của tầng lớp địa chủ Criôlô giàu có và tư sản mới lên; chúng tìm cách ngăn cản các cuộc cải cách của ông, nhằm đem lại quyên lợi cho nhân dân.
Sau khi Bôliva mất, nhân dân Mĩ Latinh tưởng nhớ ông như một anh hùng dân tộc, người giải phóng cho các thuộc địa Mĩ Latinh. Tượng ông đươc đặt ở nhiều nơi. Nước Công hoà Bôlivia (vùng Thượng Peru) mang tên ông, đồng tiền lưu hành ở Vênêxuêla cũng gọi là “đồng Bôliva” để kỉ niệm ông.
Ở Áchentina, đội quân giải phóng gồm 1/3 binh lính là người da đen do Xan Máctin chỉ huy, năm 1817, đã vượt qua dãy núi Angđơ, cao 4000m tiến vào lãnh thổ Chile từ phía nam, giải phóng Chilê khỏi ách thống trị của Tây Ban Nha. Năm 1818, Chilê tuyên bố độc lập. Năm 1821, quân giải phóng của Xan Máctin tiến vào Pêru, chiếm thủ đô Lima và thành lập nước Cộng hoà Pêru.
Năm 1822, trong khi cách mạng bùng nổ ở khắp các thuộc địa của Mĩ Latinh, Braxin cũng thoát khỏi sự thống trị của Bồ Đào Nha, song quốc gia độc lập này không trở thành nước cộng hoà mà vẫn giữ thể chế một nước quân chủ. Chế độ nô lệ ở đây không bị thủ tiêu, quyền lực của chủ nô được tăng cưởng. Cuộc đâu tranh cho một nền cộng hoà, vì tự do dân chủ, chống lại chế độ quân chủ và chế độ nô lệ vẫn tiếp diễn ở Braxin.
Năm 1826, thành luỹ cuối cùng của thực dân Tây Ban Nha ở Nam Mĩ bị sụp đổ, binh lính trong pháo đài Kalíaô ở Pêru phải đầu hàng. Hầu hết thuộc địa của Tây Ban Nha giành được độc lập, trừ đảo Cuba và Puéctô Ricô.
Năm 1844, vùng phía đông của đảo Haiti thành lập nước cộng hoà Đôminica.
Cuộc Chiến tranh giành độc lập của nhândân Mĩ Latinh thực chất là những cuộc cách mang tư sản chống chế độ thuộc địa. Nhiệm vụ chủ yếu là xóa bỏ sự lệ thuộc Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha đã được giải quyết song nhiều vấn đề khác của cuộc cách mạng tư sản không được thực hiện.
Các nước tư bản châu Âu tiếp tục đẩy mạnh âm mưu xâm nhập các nước Mĩ Latinh. Anh lần lượt chiếm các đảo Bacbadôt, Bahama, Giamaica và Triniđát, gọi chung là quần âảo Ảngti thuộc Anh. Đức mở rộng ảnh hưởng của mình ở khu vực này như thành lập ngân hàng riêng để giao dịch với các nước Mĩ Latinh. Hàng hoá của Đức xuất sang các nước Mĩ Latinh tuy còn kém Anh song nhiều hơn Mĩ.
Từ khóa tìm kiếm nhiều:
lich su the gioi can dai